Tiếng nhạc chào mừng đã lắng xuống, và chiếc máy xúc bắt đầu nổ máy rầm rầm.
Tất cả mọi người vỗ tay vang dội.
Hai cô gái xinh đẹp trong trang phục dân tộc, mỗi cô cầm một chiếc bình bằng bạc tưới nước lên mặt đất để cầu chúc việc xây dựng tiến triển không ngừng và hoàn thành trong thời hạn sớm nhất.
Tốp văn nghệ không chuyên của thư viện “Ánh sáng” hát và nhảy một điệu dân gian nào đó.
Trưởng ban chỉ huy công trường đọc lời kêu gọi các công nhân hãy tích cực lao động và cam kết sẽ hoàn thành công trình này trước thời hạn.
Tất cả mọi người vỗ tay vang dội.
Khi tiếng vỗ tay đã dứt, một “nhân vật chính thức” bước lên. Các cô gái trong trang phục dân tộc bưng tới chỗ ông ta chiếc khay phủ vải đỏ, bên trên đặt một cái cuốc chim xinh xắn.
Nhân vật chính thức nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, xoa xoa hai tay vào nhau, rồi vung cuốc để cuốc vài nhát trên cỏ xanh.
Các cô gái lại chạy đến và đưa nhân vật chính thức một chai sâm banh, ông này cầm lấy chai rượu dang rộng hai tay đập nó vào cần máy xúc cho vỡ tan làm rượu bắn tung tóe.
Trên mặt anh công nhân điều khiển máy xúc lộ vẻ tiếc rẻ ai cũng thấy rõ.
Tất cả mọi người vỗ tay vang dội.
Sau đó, chiếc máy xúc gầm lên, những cái răng kim loại của nó cắm phập vào đất mềm mà ngoạm. Một chiếc xe ben chạy tới, nó lượn một vòng rất đẹp rồi dừng lại trước máy xúc để nhận lấy khối đất máy xúc vừa đào được trút vào.
Tất cả mọi người vỗ tay vang dội.
Máy xúc lại cắm phập răng vào đất, lại ngoạm đất để trút và xe ben…
Sau khi vỗ tay lần nữa, tất cả mọi người giải tán.
Chiếc máy xúc dừng lại, anh công nhân điều khiển máy xúc chui ra và châm thuốc hút.
Xe ben đem trút trở lại khối đất trên xe vào cái hố máy xúc vừa đào. Sau đó, nó chạy qua chạy lại vài lần như xe lu để đất lại phẳng và chắc như cũ.
– Nghỉ tay một chút đã! – Anh lái xe ben bảo anh công nhân điều khiển máy xúc. – Hôm nay chúng ta còn phải khởi công trọng thể ba nơi nữa kia…
Tất nhiên công trường đã được khởi công.
Nhưng phải hai năm sau đó nó mới thực sự hoạt động và hoàn toàn ở một chỗ khác.
Nhật Lệ dịch